Trần Thư Ân

15/11/2023 20:14 35 views

[Cover lời Việt] Lạnh Lẽo / 凉凉 – Trương Bích Thần, Dương Tông Vỹ

Report
Loading server links
Lạnh Lẽo / 凉凉
Hát gốc: Trương Bích Thần, Dương Tông Vỹ
Viết lời + cover: Trần Thư Ân
Photo: pinterest

Đêm buông lơi ngàn hoa nhẹ bay sương khuya lạnh vai
Ngóng trông phương xa chờ ai, hoàng hôn cũng đã dần phai
Muốn lãng quên, nỗi nhớ càng thêm dài

Buốt giá cánh hoa úa, ngày xưa ai nỡ rời xa
Để hôm nay cõi lòng sao lạnh lẽo, phải giả vờ như chẳng thấy tổn thương
Cười nói miễn cưỡng

Gửi tương tư vào đêm, nhớ mong thành sông dài
Như hoa xuân hoá ra bùn ôm lấy ta
Làn hương bay nhẹ vương vào tay áo ai
Chầm chậm rơi, tan theo dòng nước

Trời xanh trêu đùa mang cánh hoa kia úa màu
Rơi nơi nhân thế tim này nghe nhói đau
Vượt mấy kiếp người nhưng lại chẳng thể thoát vấn vương chữ tình
Tim héo mòn, hao gầy năm tháng
Kiếp trước còn mang tổn thương, bao giờ nguôi?

Mái tóc sớm phủ sương, vì ai ta quay về nơi
chốn xưa, mới biết rằng đã lãng phí bao năm, càng đi thấy càng xa, biết đâu là điểm dừng

Lấp lánh cánh đào rơi, rực sáng dưới đáy biển khơi
Cũng đủ sưởi ấm lòng ta ở nơi chơi vơi, chẳng uổng phí đã chờ đợi
Đợi mãi ba kiếp

Gửi tương tư vào đêm, nhớ mong thành sông dài
Như hoa xuân hoá ra bùn ôm lấy ta
Làn hương bay nhẹ vương vào tay áo ai
Chầm chậm rơi, tan theo dòng nước

Trời xanh trêu đùa mang cánh hoa kia úa màu
Rơi nơi nhân thế tim này nghe nhói đau
Vượt mấy kiếp người nhưng lại chẳng thể thoát vấn vương chữ tình
Tim héo mòn, hao gầy năm tháng

Lẻ loi ba đời ba kiếp bỗng nhiên tỉnh mộng
Thổn thức suốt tháng năm, giọt lệ đã khô
Hồi ức ấy chẳng mang mình về với nhau
Tình đành chôn sâu, biết có ngày sau.

Dặm non xa lạnh lẽo nhớ nhung một cánh đào
Thấy dưới tán lá cây thoảng cơn gió xuân
Nhành hoa rơi hữu ý dòng nước lại quá vô tâm
Xin đừng để oán hận phai màu hoa thắm
Chỉ muốn cùng sánh vai nhau ngàn năm

Comment

Related content