Dật Phong năm thứ ba, thứ nữ Ninh Dương Hầu phủ nhập cung.
Vào của cung sâu như biển, chỉ có điều không thể động chân tình.
Ninh Xu Ngôn rất tỉnh táo, những gì nàng muốn là vinh hoa phú quý, cùng ân sủng của hoàng thượng.
Trong ba năm, nàng từng bước tiến gần, quyến rũ hoàng thượng, từ vị trí tài nhân leo lên làm quý phi.
Trong cung lan truyền rằng, hoàng thượng sủng nữ nhân, chỉ xem có lợi hay không có lợi, hứng thú hay không hứng thú.
Khi lần đầu gặp nàng, Tiêu Dục đã cảm thấy hứng thú với nữ nhân này.
Hắn nói: “Không ngờ nàng cũng có vài phần xinh đẹp.”
Mọi người đều nói, hoàng thượng chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi.
Nhưng chính cái hứng thú nhất thời này đã khiến Ninh Xu Ngôn được sủng ái suốt đời...
Tiêu Dục thừa nhận: Ban đầu chỉ xem trọng sắc đẹp của nàng, nhưng sau lại bị nét quyến rũ của nàng thu hút.
Không ngờ rằng, cả đời này, dù nhìn thế nào hắn cũng không thấy chán.
Trong mắt hắn, nàng dịu dàng quyến rũ, ngây thơ thiện lương, dành tình cảm chân thành cho hắn.
Ngay cả nhiều năm sau, trong lòng hắn nàng vẫn như xưa, không thay đổi chút nào, chỉ có tình yêu ngày càng tăng...
Chương 14: Vinh quang đặc biệt