Giang Vân Đình mất trí nhớ, đáng buồn hơn là cậu bị ném vào một game kinh dị —— đầu hư thối, đồng dao quỷ dị, thân hình nát bét, đao dính đầy máu...... Lão người yêu mạnh mẽ?
Lão người yêu: "Vân Đình, anh là người yêu của em."
Giang Vân Đình: "Anh là ai, không có thân phận thì đừng tùy tiện tạo quan hệ với tôi."
Lão người yêu: "Vân Đình, anh sẽ bảo vệ em."
Giang Vân Đình: "Không cần, mời anh tránh ra."
Mất trí nhớ vô cùng mạnh mẽ, mãi đến khi bị lão người yêu dùng thủ đoạn bắt được, một phen đẩy tới trên giường......
"Cộc cộc cộc", bấy giờ tiếng đập của vang lên, cô gái nhỏ mặt váy đỏ lộ ra đôi mắt màu đen: "Tại sao các người ở lúc tôi giết người, đều phải phát cẩu lương?!!"
Chương 42: Không biết xấu hổ